008. Quản lý tập đoàn: Mới “vẽ” chứ chưa “xây”

(DĐDN) – Kiểm toán nhà nước vừa công bố kết quả “kiểm tra” Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN), lỗ lãi của một DN hàng đầu trong cả nước đã là một điều đáng quan tâm, nhưng dường như, điều đáng bàn hơn cả lại nằm ở khâu quản lý. Kiểm toán nhà nước đã chỉ ra rằng EVN còn hàng loạt bất cập trong quản lý vốn, quản lý tài sản cố định, quản lý đầu tư xây dựng cơ bản…

Trao đổi với DĐDN, Luật sư Trương Thanh Đức – Giám đốc Công ty Luật ANVI, khẳng định những bất cập này không chỉ của ngành Điện mà nó còn là những rào cản không nhỏ ảnh hưởng tới sự phát triển của nhiều DN – những tập đoàn kinh tế lớn của nhà nước.

– Thưa ông, cuộc kiểm toán tuy là định kỳ nhưng nhờ nó, những khúc mắc trong quản lý của EVN phần nào được sáng tỏ. Vậy theo ông, vì lẽ gì mà nhiều khâu quản lý của EVN lại bất cập đến như vậy?

Theo tôi, nguyên nhân quan trọng là tính minh bạch trong mọi hoạt động. Khá nhiều ý kiến cho rằng EVN là một DN “siêu độc quyền” bởi cách hành xử “khác người” của EVN. Chẳng có DN tư nhân nào dám tự ý ngừng cung ứng hàng hóa nếu… như chưa muốn “chia tay” khách hàng, cũng chẳng có Cty nào dám đề nghị chia thưởng về thành tích kinh doanh… bị lỗ lớn. Thế mà điều đó lại có ở EVN.

Nói đấy là những biểu hiện của độc quyền cũng đúng, nhưng theo tôi là chưa đủ, EVN có làm được điều này bởi mọi việc khá mù mờ. Vì vậy khi Kiểm toán nhà nước vào, đã làm rõ việc ngành Điện báo cáo thiếu tới 640 tỷ đồng (EVN báo cáo tiền chênh lệch giá điện là 2.760 tỷ đồng, nhưng Kiểm toán nhà nước chỉ ra rằng số tiền chênh lệch là con số 3.400 tỷ đồng). EVN vận dụng cách tính nào để ra con số lỗ rất lớn khi đòi tăng giá điện, rồi lại lập tức có khoản tiền khổng lồ 1.200 tỷ đồng để chi thưởng với lý do có lãi? Tất cả những điều đó nói lên rằng, sự minh bạch luôn cần thiết và càng bức thiết hơn đối với những DN có khả năng chi phối nền kinh tế như các tập đoàn kinh tế nhà nước.

– Vậy theo ông cần làm gì để tăng tính minh bạch cho các tập đoàn nhà nước?

Muốn tạo ra tính minh bạch, thì phải đặt DN đúng vị trí kinh doanh công khai, sòng phẳng để có nhiều đối thủ cạnh tranh, nhiều khách hàng bỏ tiền túi mua điện, nhiều nhân viên sống chết với nghề và nhiều công dân có trách nhiệm trong xã hội cùng thúc ép và giám sát các tập đoàn. Nếu chỉ có một cơ quan kiểm toán làm việc đó, thì vô cùng khó khăn và người ta vẫn có quyền nghi ngờ.

– Nhưng trong quản lý, không chỉ cần minh bạch là đủ. Tổng Kiểm toán Nhà nước đã nhận xét EVN chưa huy động và tập trung hết các nguồn lực cho việc thực hiện mục tiêu chính – là cung ứng điện cho cả nước. Phải chăng chính vì quá dàn trải nên khả năng quản lý của EVN có vấn đề?

Nếu một tập đoàn được hình thành một cách tự nhiên bằng năng lực, kinh nghiệm thông qua cơ chế cạnh tranh phát triển, thì mọi quyết định của nó đều có cái lý của nhà kinh doanh. Nhưng một tập đoàn được hình thành bằng con đường hành chính, thì sứ mệnh của nó không còn phải bàn cãi từ ngay chính tên gọi của tập đoàn. Tập trung hoàn thành tốt chức năng chính cũng đã là một thử thách lớn. Cả năng lực nội tại cũng như hoàn cảnh, điều kiện của các tập đoàn kinh tế nhà nước đều không thuận cho việc nhảy sang sân của tập đoàn khác. Tiềm lực nguồn vốn, đất đai nhà cửa, số lượng nhân lực và mong muốn, tham vọng thì không thiếu, nhưng dù những thứ ấy có thừa, mà thiếu về chuyên môn ngành nghề và khả năng quản lý thì cũng vô nghĩa.

– Thậm chí hiện nhiều ý kiến cho rằng chính mô hình tập đoàn cũng đang là một bất cập?

Luật sư Trương Thanh Đức – Giám đốc Công ty Luật ANVI

Theo thông lệ quốc tế, tập đoàn không phải là một pháp nhân, mà là khái niệm chỉ một nhóm Cty, là một sức mạnh liên kết. Tuy nhiên, khái niệm tập đoàn kinh tế nhà nước hiện nay lại được sử dụng để gọi tên một Cty lớn. Vì vậy, nó sẽ phải được chuyển đổi cho phù hợp với pháp luật cũng như quá trình hội nhập.

– Vậy mà thành lập tập đoàn đang là xu hướng chung của nhiều DN, không chỉ có Cty nhà nước. Nhiều Cty TNHH, Cty cổ phần cũng coi việc thành tập đoàn là định hướng chiến lược của mình. Điều này liệu có xảy ra hệ lụy không, thưa ông?

Mong muốn thành tập đoàn rất đáng khuyến khích. Tuy nhiên, “dục tốc bất đạt”. Nói đến tập đoàn là phải hình dung đến tầm vóc to lớn, đáng kính nể. Nếu sử dụng danh xưng không đúng thực chất, thì “y phục” không xứng “kỳ đức”, khó tránh khỏi kẻ cười, người chê. Còn về mặt pháp lý, thì không gây ra hậu quả gì.

– Dưới quan điểm của một luật sư, một chuyên gia tư vấn đầu tư, trở lại câu chuyện của EVN, theo ông, liệu mô hình tập đoàn có thật sự trở thành động lực hướng tới trong công tác quản trị DN?

Tập đoàn là thành tựu của nền kinh tế, là đỉnh cao của quản trị DN. Vì vậy, không lý gì mà không khuyến khích các DN hướng tới. Chỉ có điều nó phải là sản phẩm của năng lực, hiệu quả tự nhiên, tự nguyện. Nếu không có tiềm lực và quá trình tích tụ, thì chỉ là vẽ chứ không phải là xây tập đoàn.

 Nguyễn Hương thực hiện

———————-

Báo Diễn đàn Doanh nghiệp 27-11-2008

http://www.dddn.com.vn/2008112710143824cat104/Quan-ly-tap-doan-Moi-ve-chu-chua-xay.htm

 (1.104/1.104)

————

Đăng lại

http://news.vibonline.com.vn/Home/xdpl/2008/11/3264.aspx

http://gocnhin.com/kinhte/1343422/Mo-hinh-tap-doan-duoi-goc-do-quan-tri-doanh-nghiep

http://beta.baomoi.com/Search.aspx?t=3&ph=%22m%e1%bb%9bi+v%e1%ba%bd+ch%e1%bb%a9+ch%c6%b0a+x%c3%a2y%22

http://www.baomoi.com/Home/PhapLuat/2008/11/2203147.epi?refer=http%3a%2f%2fwww.dddn.com.vn%2f2008112710143824cat104%2fQuan-ly-tap-doan-Moi-ve-chu-chua-xay.htm

http://www.luatvietan.vn/posts/quan-ly-tap-doan-moi-ldquoverdquo-chu-chua-ldquoxayrdquo199.php

Bài viết 

415. Tinh thần Nghị quyết 68: Không phải cứ sai...

Tinh thần Nghị quyết 68: Không phải cứ sai phạm là tội phạm! (PLO)- Thực tiễn cho thấy có trường hợp không đáng bị bắt, kết án tù tội nhưng vì BLHS đã chốt cứng mức tiền cấu thành tội phạm nên các cơ quan tố tụng không thể không buộc tội. Nhưng, sắp tới mọi thứ sẽ khác... Nghị quyết 66 và Nghị quyết 68 của Bộ Chính trị mới đây đã mở ra một hướng cải tổ hệ thống luật pháp vì con người, theo đúng bản chất, mục tiêu, chứ không máy móc dựa vào hình thức và những con số. Hy vọng tinh thần này sẽ được thể chế hóa đầy đủ trong các luật, bộ luật sửa đổi sắp tới.Định hướng của Tổng Bí thư Tô Lâm và Trung ương trong xây dựng và thi hành luật pháp là luật chỉ quy định nguyên tắc, còn những gì cụ thể, chi tiết thì giao cho Chính phủ để ứng biến linh hoạt, phù hợp với diễn biến thực tiễn. Đây không phải là quay lại thời “luật khung, luật ống” mà chính là trở về những nguyên lý căn bản phân biệt giữa vai trò của lập pháp, hành pháp và tư pháp, là việc sửa sai sự nhầm tưởng xa rời thực tế.Chúng ta đã từng xây dựng luật theo hướng quy định chi tiết để khi được Quốc hội thông qua thì có thể thi hành, đi vào cuộc sống được ngay. Trong một thời gian dài, BLHS luôn cố gắng định lượng tất cả hành vi vi phạm, tất cả yếu tố cấu thành tội phạm. Chẳng hạn, đánh bạc, trộm cướp, tham ô, lãng phí bao nhiêu tiền thì bị tù 3 năm, 5 năm, 20 năm, chung thân, tử hình.Thực tiễn quá trình điều tra, truy tố, xét xử nhiều năm qua cho thấy có những trường hợp không đáng bị bắt, kết án tù tội nhưng vì BLHS đã chốt cứng mức tiền cấu thành tội phạm nên các cơ quan điều tra, truy tố và xét xử không thể không buộc tội. Có nhiều trường hợp không đáng bị xử tội hình sự nhưng không bắt, không xử thì hóa ra lại làm trái luật. BLHS quy định cụ thể đến từng đồng thì còn đâu vai trò của các cơ quan pháp luật, ngoài việc cứ phải thật khớp, thật đúng với từng khung khoản, điểm, tiết.Có thẩm phán đã từng phải bật khóc khi xét theo bản chất vụ án thì có thể tuyên một bị cáo không phạm tội; hoặc tuyên một mức án nhân văn, phù hợp, chỉ đáng phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ hoặc án treo. Thế nhưng, dù có vận dụng mọi tình tiết giảm nhẹ để xử dưới khung thì “luật là luật”, thẩm phán đành bó tay.Đôi khi xét về tính chất, mức độ nguy hiểm của hành vi và hậu quả thì trộm cắp 50 triệu đồng có khi không nặng tội, không đáng chịu hình phạt bằng việc ăn cắp chỉ 1 triệu đồng. Xử tội một người thì số tiền chiếm đoạt hay thiệt hại chỉ là một yếu tố phụ, còn cái chính mang tính quyết định tội phạm và hình phạt phải là ý thức, thái độ, mục đích và hành vi của họ.Lâu nay luật quy định chi ly kiểu thế này: Người có hành vi trộm cắp một cái túi giống hệt nhau, nếu cái túi đó chứa 1,9 triệu đồng thì không phạm tội, nếu chứa 2 triệu đồng thì phạm tội ở mức độ nhẹ nhưng nếu chứa 50 triệu đồng thì tội nặng gấp đôi so với chứa… 49 triệu đồng. Vậy thì đạo lý, triết lý kết tội là gì?Tội trộm cắp là hiện tượng ngàn xưa, tương đối đơn giản, rõ ràng còn thế, huống chi với các tội phạm về kinh tế - vốn dĩ vô cùng phức tạp - mới thấy khó có thể xử lý một cách thấu lý, đạt tình như thế nào. Nhiều chuyên gia đầu ngành về pháp luật đã từng than thở rằng: BLHS đã biến thẩm phán thành robot. Vì xử nhẹ, xử khoan hồng vượt quá chỉ tiêu thì vừa có nguy cơ sai luật, vừa bị kiểm điểm, nghi ngờ vì tiêu cực hay có gì đó sai trái bất thường.Vì vậy, công lý, đạo lý, nhân đạo, công bằng, lẽ phải và kể cả nguyên tắc suy đoán vô tội, không thể nào vượt qua được yêu cầu thượng tôn pháp luật đã bị gắn chặt vào những con số vô hồn như số tiền, số phần trăm, số mét vuông, số gam, số ngày, số người và nhiều nhiều con số khác. Số phận pháp lý và mức hình phạt của mỗi con người được quyết định chủ yếu dựa vào từng con số, chứ không phải bằng yếu tố chính là hành vi nguy hiểm của họ gây ra cho xã hội.Nghị quyết 66 và Nghị quyết 68 của Bộ Chính trị mới đây đã mở ra một hướng cải tổ hệ thống luật pháp vì con người, theo đúng bản chất, mục tiêu, chứ không máy móc dựa vào hình thức và những con số kiểu trên. Quan trọng nhất là định hướng nhấn mạnh dứt khoát không hình sự hóa những quan hệ dân sự - kinh tế - hành chính.BLHS quy định tội phạm là hành vi phạm pháp “nguy hiểm cho xã hội”. Còn Luật Xử lý vi phạm hành chính quy định vi phạm hành chính cũng là hành vi phạm pháp “mà không phải là tội phạm”. Như vậy, để phân biệt tội phạm và hành vi vi phạm hành chính thì mấu chốt là phải đánh giá sự nguy hiểm trong từng vụ việc cụ thể, chứ không phải nâng lên đặt xuống mấy con số thì trở thành tội phạm và ngược lại.Hầu hết sai phạm liên quan đến kinh tế trong BLHS hiện hành đều có thể xử lý bằng xử phạt hành chính thay vì hình sự mà không làm giảm tác dụng, hiệu quả răn đe và phòng ngừa vi phạm. Chỉ khi không thể xử lý được bằng hành chính thì mới buộc phải tính đến việc xử lý bằng hình sự. Đặc biệt, không nên coi mọi sai phạm kinh tế nghiêm trọng đều là tội phạm.Như vậy, luật sẽ thực sự hợp lý, công bằng, nhân văn, nhân đạo, vì con người; cơ quan điều tra sẽ giảm thiểu oan sai; cơ quan công tố sẽ chỉ buộc tội được những hành vi đúng, rõ là tội phạm; tòa án sẽ chỉ tuyên những bản án mà bị cáo cũng như công chúng phải tâm phục, khẩu phục.Luật sư TRƯƠNG THANH ĐỨC (*)-------------------Pháp luật TP Hồ Chí Minh (Pháp luật) 12-5-2025:https://plo.vn/tinh-than-nghi-quyet-68-khong-phai-cu-sai-pham-la-toi-pham-post849220.html(*) Luật sư Trương Thanh Đức, Giám đốc Công ty Luật  ANVI(1.158)

Bình luận 

445. Bình luận về việc Thế chấp tài sản số...

Bình luận về việc Thế chấp tài sản số tại ngân hàng. (Tham luận...

Phỏng vấn 

4.474. Bước đột phá giúp kinh tế tư nhân phát...

Bước đột phá giúp kinh tế tư nhân phát triển. (TT) - Trao đổi với Tuổi...

Trích dẫn 

4.069. Nghị định 69/2025 điều chỉnh tỷ lệ "room"...

Nghị định 69/2025 điều chỉnh tỷ lệ "room" ngoại: MB, HDBank, VPBank đón...

Tám luật 

334. ANVI xì luật hay Lạm bàn tám luật.

(ANVI) - “Lạm bàn tám luật” hay còn gọi là “ANVI xì luật”Chuyên...

Số lượt truy cập: 247,901