1.898. Đánh thuế tài sản: Không thể cào bằng

(GDTĐ) – Trung tuần tháng 4/2018, Bộ Tài chính đã chính thức công bố đề xuất đánh thuế tài sản (mức thuế suất 0,3% – 0,4% đối với nhà đất có giá trị trên 700 triệu hoặc trên 1 tỷ đồng). Thông tin này ngay lập tức thu hút nhiều ý kiến khác nhau trong công luận.

Chỉ nên đánh thuế vào người có khả năng nộp thuế

Để chuẩn bị cho dự án Chính sách Thuế tài sản (dự kiến trình Chính phủ bổ sung vào Chương trình xây dựng pháp luật 2018), Bộ Tài chính đã tiến hành nghiên cứu chính sách, điều tra khảo sát và lấy ý kiến tổ chức, cá nhân và công chúng. Đây là dự án luật có quan hệ rộng tới cá nhân, tổ chức, kể cả kinh doanh và không kinh doanh.. Việc công bố các ý tưởng chính sách về Luật Thuế tài sản đã thu hút sự quan tâm của công luận, đồng thời tăng tính dự báo trước của các quy định pháp luật đối với thị trường bất động sản.

Được biết, những ý kiến đáng chú ý của công chúng đưa trên báo chí hay mạng xã hội về các ý tưởng liên quan đến Chính sách Thuế tài sản cũng được Bộ Tài chính xem xét, tập hợp và xử lý trong quá trình đề xuất Chính phủ về xây dựng Thuế tài sản.

Tại hội thảo “Thuế tài sản và một số gợi ý chính sách cho Việt Nam” do Bộ Tài chính tổ chức cuối tháng 6 vừa qua, luật sư Trương Thanh Đức (Giám đốc Công ty Luật ANVI) đã nêu ý kiến trong: Nếu đánh thuế tài sản thì phải tiếp cận từ góc độ toàn bộ tài sản, sau đó mới tính loại trừ tài sản nào. Luật sư này cũng nhấn mạnh quan điểm cho rằng chỉ đánh thuế vào một số loại tài sản, tài sản có giá trị lớn, đánh thuế lũy tiến với khởi điểm rất thấp và phải cộng dồn nhà (đất) khi đánh thuế. Nhất là chỉ nên đánh vào người có khả năng nộp thuế, miễn thuế cho hộ nghèo.

Quan điểm đáng lưu ý là không nên “cào bằng” trong đánh thuế tài sản giữa những người có thu nhập cao và những người có thu nhập thấp. Nhưng việc đầu tiên cần làm (trước khi tính đến chuyện thu thuế tài sản bất động sản) là phải có dữ liệu nhà (đất), nhằm đảm bảo công bằng, tránh tình trạng người có 10 cái nhà nộp thuế thấp hơn người chỉ có 1 nhà.

Nếu đánh thuế tài sản thì phải tiếp cận từ góc độ toàn bộ tài sản, sau đó mới tính loại trừ tài sản nào. Luật sư này cũng nhấn mạnh quan điểm cho rằng chỉ đánh thuế vào một số loại tài sản, tài sản có giá trị lớn, đánh thuế lũy tiến với khởi điểm rất thấp và phải cộng dồn nhà (đất) khi đánh thuế. Nhất là chỉ nên đánh vào người có khả năng nộp thuế, miễn thuế cho hộ nghèo. 

Luật sư Trương Thanh Đức (Giám đốc Công ty Luật ANVI)

Đánh thuế thừa kế với những người thừa kế tài sản có giá trị lớn; hay đánh thuế tài sản những người có số tiền gửi tiết kiệm lớn; đánh thuế ô tô; du thuyền… được luật sư cho là phù hợp, vì đánh thuế vào những tài sản đó là đánh thuế đối vào người giàu.

Thậm chí, vị luật sư này còn đưa ra quan điểm: Có thể đánh thuế tài sản cao gấp 5 -10 lần mức khởi điểm đối với người có nhiều tài sản. Chẳng hạn, mức thuế thấp nhất có thể là 0,1%, với người có nhiều tài sản thì mức thấp nhất có thể 1%. Việc đánh thuế tài sản phải dựa trên cơ sở là khả năng nộp thuế, dựa vào nguồn thu của người nộp thuế. Nghĩa là nếu một người dân có ít tài sản thì không nên đánh thuế.

Nhắc đến đề xuất tại dự thảo của Bộ Tài chính về mức thuế tài sản với nhà là 0,4% và tài sản không chịu thuế là nhà giá trị từ 700 triệu đồng trở xuống, chuyên gia luật đưa ra ý kiến nên xem xét đánh thuế ở mức thấp và có biểu thuế lũy tiến. Chẳng hạn, có thể để mức thuế suất ban đầu khoảng 0,1%, sau đó có thể tăng lên 0,3% – 0,4% sau 10 năm.

Cần làm rõ quyền lợi của người đóng thuế

Theo luật sư Trương Thanh Đức, ở Việt Nam chưa có thói quen với chuyện thuế tài sản, nên ban đầu cần đánh thuế một mức rất thấp, sau đó phải đánh thuế lũy tiến đối với người nhiều tài sản. Nhất là không thể cào bằng mức nộp thuế với những người có ít tài sản, người có nguồn thu nhập rất thấp, người chỉ có một nhà để ở. Nếu cào bằng trong thuế tài sản là bất động sản thì có thể tạo ra bất công, không đạt được mục tiêu thực sự của việc thu thuế tài sản. Nếu thuế tài sản được áp dụng, không nên tách rời nhà và đất, phải có biểu thuế lũy tiến để tránh bất công trong đánh thuế.

Bà Lê Thị Mai Liên – Trưởng ban Chính sách Tài chính công, Viện Chiến lược và Chính sách tài chính (Bộ Tài chính) phân tích về thuế tài sản, cho rằng: Do tập trung đánh thuế vào tài sản hữu hình là nhà (đất), nên nếu đánh thuế cũng khó trốn tránh, hay dịch chuyển tài sản, không sợ gây bóp méo chính sách, có khả năng cưỡng chế cao. Theo bà Lê Thị Mai Liên, thuế tài sản đánh vào bất động sản góp phần làm lành mạnh thị trường, tránh đầu cơ.

Trên thực tế thuế tài sản là khoản thu định kỳ thường xuyên, hoặc khoản thu không định kỳ không thường xuyên, liên quan đến việc sử dụng, sở hữu, chuyển nhượng tài sản.

Chuyên gia xếp loại thuế này thành 3 nhóm: Thuế đăng ký tài sản (thuế đánh khi đăng ký quyền sở hữu, quyền sử dụng tài sản); thuế tài sản (thuế bất động sản, thuế nhà, đất); thuế chuyển nhượng tài sản.

Việc triển khai thuế tài sản là không dễ, Việt Nam chưa có thuế tài sản, thuế bất động sản như thông lệ quốc tế. Việt Nam đang thu thuế sử dụng đất phi nông nghiệp, thuế sử dụng đất nông nghiệp với mức thu chiếm khoảng 0,036% GDP.

Trưởng ban Chính sách Tài chính công, Viện Chiến lược và Chính sách tài chính cho biết: Hiện nay, thuế tài sản được áp dụng ở nhiều quốc gia trên thế giới, bằng nhiều tên gọi khác nhau, như: Thuế bất động sản, thuế chuyển nhượng tài sản, thuế đăng kí tài sản, thuế thừa kế, thuế quà tặng… Hầu hết các quốc gia không ban hành một sắc thuế tài sản riêng biệt, bao quát tất cả các loại thuế liên quan đến tài sản, không có một khuôn mẫu chung thống nhất về thuế tài sản ở các quốc gia khác nhau.

Thuế tài sản được chuyên gia cho rằng chỉ nên áp dụng đối với nhà (đất), miễn, giảm đối với nhà, đất là tài sản công; hay nhà (đất) sử dụng cho mục đích tôn giáo, phúc lợi công cộng… Đối tượng chịu thuế cũng nên quy định “ngưỡng” diện tích nhà (đất) phải chịu thuế.

Nêu kiến nghị Thuế tài sản cần phải làm rõ quyền lợi của những người đóng thuế tài sản. Nếu làm rõ vấn đề này thì cả xã hội đều vui vẻ đóng thuế. Ông Trần Như Trung (Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty Cổ phần Chiến lược Quốc tế TR2) bày tỏ quan điểm, cho rằng cần xây dựng cơ sở dữ liệu, thông tin tài sản đầy đủ, điều này giúp minh bạch hóa sở hữu tài sản và chống tham nhũng. Cũng theo ông Trần Như Trung, nếu có Luật Thuế tài sản, thì cần hướng đến định giá tài sản theo thị trường, vì đây là phương pháp tính chính xác và công bằng nhất trong các phương pháp tính thuế.

Bộ Tài chính, hồi tháng 4 đã đề xuất đánh thuế tài sản, mức thuế suất 0,3%-0,4% đối với nhà đất có giá trị trên 700 triệu hoặc trên 1 tỷ đồng. Theo Bộ Tài chính, việc đánh thuế này góp phần tăng thu ngân sách Nhà nước, bình ổn thị trường bất động sản, điều tiết lại thu nhập cá nhân, tăng công bằng xã hội…

Thạch Thảo

—————

Giáo dục & Thời đại (Thời sự) 09-7-2018:

http://giaoducthoidai.vn/thoi-su/danh-thue-tai-san-khong-the-cao-bang-3937984.html

(677/1.510)

Bài viết 

312. Khát vọng hùng cường: Thể chế là chìa khoá...

Khát vọng hùng cường: Thể chế là chìa khoá mở ra Kỷ nguyên mới. (BĐS) - Chúng ta đang ở trong những thời khắc lịch sử rất quan trọng của đất nước. Sau mấy chục năm đổi mới và cải cách, chúng ta lại bắt đầu bước vào kỷ nguyên mới bằng việc thay đổi mạnh mẽ, đặc biệt là cải cách thế chế.Lời tòa soạn:Cải cách thể chế và tôn trọng thị trường được xem là hai yếu tố then chốt, mở ra con đường phát triển bền vững cho mỗi quốc gia. Bài học từ những nền kinh tế thành công trên thế giới đã cho thấy, một môi trường kinh doanh minh bạch, công bằng, cùng với sự tôn trọng các quy luật của thị trường, sẽ tạo động lực mạnh mẽ cho sự sáng tạo và tăng trưởng.Vậy, thực trạng cải cách thể chế và sự vận hành của thị trường tại Việt Nam hiện nay ra sao? Những giải pháp nào cần được triển khai để khai phá tiềm năng phát triển của đất nước? Reatimes xin trân trọng giới thiệu chùm bài viết: Khát vọng hùng cường: Cải cách thể chế và tôn trọng thị trường là chìa khóa phát triển của Luật sư Trương Thanh Đức, Giám đốc Công ty Luật ANVI, Trọng tài viên VIAC, một chuyên gia có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực pháp lý và kinh tế, về câu chuyện này. Sau khoảng thời gian dài đổi mới, bứt phá, chúng ta lại đang bị chậm chân và tụt hậu. Rất may là hiện chúng ta có rất nhiều cơ hội và lợi thế, trong đó có ba lợi thế dành cho tất cả mọi người, không loại trừ một ai. Đó là kinh doanh, tiêu dùng và hội nhập. Tôi cho rằng, thế giới nếu có, cùng lắm cũng chỉ một hay hai chứ không có được đồng thời ba lợi thế như chúng ta.Thứ nhất, doanh nhân và người dân đất nước ta chấp nhận rủi ro rất cao. Họ sẵn sàng đầu tư, sẵn sàng kinh doanh rất mạnh mẽ, kể cả trong nhiều lĩnh vực mạo hiểm.Thứ hai, doanh nghiệp và người dân chấp nhận hội nhập rất mạnh mẽ với hàng loạt các hiệp định, hiệp ước chúng ta tham gia và trên thực tế đã được biến thành hành động và cho kết quả rõ nét. Chúng ta sẵn sàng tham gia chuỗi cung ứng tiêu thụ toàn cầu. Chúng ta đã bắt nhanh và tận dụng được lợi thế của công nghệ, của trí tuệ nhân tạo, của những thành quả đổi mới. Ở nhiều nước khác, người ta phát triển, tăng tốc, đổi mới trong những giai đoạn chưa có những lợi thế này.Thứ ba, người tiêu dùng Việt Nam chi tiêu rất mạnh tay. Có thể nói, chúng ta chưa giầu nhưng rất "chịu chơi" và chịu chi, tức khả năng tiêu thụ rất mạnh hàng hóa, dịch vụ từ bình dân cho đến cao cấp.Thị trường 100 triệu dân chấp nhận rủi ro lớn, chấp nhận hội nhập cao và chấp nhận tiêu thụ mạnh là thị trường quá hấp dẫn và có rất nhiều cơ hội phát triển.Đấy là những cơ sở để chúng ta bứt phá trong sản xuất, kinh doanh và cạnh tranh toàn cầu. Nhưng đẩy mạnh sản xuất, phát triển thương mại, dịch vụ hay gia tăng tiêu thụ thì cũng đều phụ thuộc rất nhiều vào thể chế.Cải cách thể chế - yếu tố then chốt để thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Ảnh: Chinhphu.vn.Chúng ta đã từng tiến rất nhanh, rất mạnh, rất tốt, như một giấc mơ và hơn cả giấc mơ mà thế giới cũng phải ghi nhận. Nhưng đó mới chỉ là so sánh với chính chúng ta, với mặt bằng khởi đầu rất thấp. Đã chấp nhận nền kinh tế thị trường và hội nhập sâu, rộng toàn cầu mà chỉ so với chính mình thì không mấy ý nghĩa, thậm chí là vô nghĩa, là ru ngủ, là trì trệ, tụt hậu. Nếu như sắp tới không vượt qua chính mình thì chúng ta cũng vẫn cứ đi lên, vẫn cứ tiến bộ, vẫn cứ tăng trưởng vì là xu thế tất yếu. Tuy nhiên, tiến lên kiểu nhờ nước nổi, bèo nổi thì không khác nào kiểu tư tưởng lội nước đi sau, bình chân như vại, được chăng hay chớ, theo đóm ăn tàn và sẽ chỉ quanh quẩn ở cuối, đi sau thiên hạ.Thách thức của chúng ta là buộc phải chạy đua với các nước trong lúc họ cũng rất nhanh, rất cởi mở, rất tạo điều kiện phát triển. Do đó, muốn bước vào kỷ nguyên mới thành công thì đừng ngủ mê trên thành tích.Chúng ta đã từng rất khốn khổ, nghèo đói vì chính sách phát triển không phù hợp quy luật thị trường, khiến kinh tế bị kìm hãm, lạc hậu. Nhưng chúng ra đã kịp nhận ra để thay đổi và phát triển với chính sách đúng đắn, rộng mở. Công cuộc đổi mới, cải cách đã được mở ra với những chính sách mạnh dạn phá rào để tháo gỡ điểm nghẽn dòng chảy lưu thông của hàng hoá nói chung và lương thực nói riêng trong cơ chế ngăn sông, cấm chợ, bóp nghẹt thị trường lúc đó.Đáng tiếc là những năm gần đây, nền kinh tế lại đang đối mặt trở lại với nguy cơ bị thắt chặt, trói buộc. Nhiều việc lớn, việc khó không được tháo gỡ, tạo điều kiện, mà chỉ muốn ngăn chặn, cấm đoán, có lẽ là do sợ chịu trách nhiệm và để "giữ an toàn". Những cái thông thường nhất, đơn giản nhất, dễ nhất thì nhiều khi cũng gây khó dễ, vòi vĩnh. Tiếp xúc với doanh nghiệp, người dân qua những câu chuyện hằng ngày mới thấy rằng, để đứng vững và phát triển, doanh nghiệp phải trả giá bằng muôn vàn bức xúc, chi phí không chính thức và những điều đáng buồn.Sau một thời gian xoá bỏ "giấy phép con", lại nảy sinh điều rất lo ngại vì nó bị biến thành "giấy phép cha" và "giấy phép vô hình". Với con số ước tính lên đến 16.000 điều kiện kinh doanh tại thời điểm này thì môi trường kinh doanh đã xấu đi quá nhanh, trắc trở khó ngờ. Đó là một vạn sáu nghìn sợi dây trói buộc doanh nghiệp, níu kéo doanh nhân, kìm hãm thị trường. Rất nhiều tiền bạc, công sức, nguồn lực xã hội bị hao hụt, tiêu tán, thui chột khi hoạt động giao thương rơi vào vô số sợi dây pháp lý hay phải vượt qua từng đó cái cửa lớn, nhỏ với những ổ khóa học búa.Doanh nghiệp muốn được thật sự tự do kinh doanh theo đúng tinh thần của Hiến pháp, muốn được giải thoát khỏi những thứ trói buộc vô lý để chớp lấy cơ hội, tả xung hữu đột, tự tin chiến đấu và chiến thắng trên thương trường. Nhưng nểu chỉ tháo gỡ bằng kiểu "cò kè bớt một thêm hai" điều kiện kinh doanh, thì chúng sẽ vẫn cứ luẩn quẩn trong mê hồn trận của điều kiện pháp lý, sẽ không thể thành công khi bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc. Thật vô cùng thấm thía và vui mừng trước nhận định rất chuẩn xác của Tổng Bí thư Tô Lâm: Thể chế là điểm nghẽn của điểm nghẽn. Vì vậy, cải cách thể chế chính là chìa khoá mở ra kỷ nguyên mới và bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc. Bài 2: Giảm thiểu can thiệp vào thị trường là tăng cường cơ hội Kính mời quý độc giả đón đọc! -----------------Bất động sản (Chính sách & Cuộc sống) 28-02-2025:https://reatimes.vn/khat-vong-hung-cuong-the-che-la-chia-khoa-mo-ra-ky-nguyen-moi-202250227184302946.htm?(1.219/1.339).

Bình luận 

439. Bình luận về việc Đổi mới tư duy xây dựng pháp...

Bình luận về việc Đổi mới tư duy xây dựng pháp luật để thúc đẩy...

Phỏng vấn 

4.444. Hàng loạt vụ lừa đảo đầu tư tiền ảo...

Hàng loạt vụ lừa đảo đầu tư tiền ảo mất tiền thật. (VTV1) -...

Trích dẫn 

4.001. Mất tiền, hủy tour vì bị cấm xuất cảnh.

Mất tiền, hủy tour vì bị cấm xuất cảnh. (GT) - Rất nhiều du khách ra...

Tám luật 

334. ANVI xì luật hay Lạm bàn tám luật.

(ANVI) - “Lạm bàn tám luật” hay còn gọi là “ANVI xì luật”Chuyên...

Số lượt truy cập: 240,864