(PLHCM) – Cấm xâm phạm đời tư?
…
“Theo luật sư Trương Thanh Đức, Giám đốc Công ty Luật ANVI, nói “không xâm phạm đời tư của khách nợ là không rõ ràng. Ví dụ: gọi cho khách nợ theo số điện thoại mà họ không phổ biến rộng rãi ra ngoài có phải là xâm phạm đời tư hay không? Đón khách nợ ở nơi họ hẹn ngoại tình hay “lẵng nhẵng” bám theo con nợ (một cách lịch sự) để dòi nợ có phải là xâm phạm đời tư không?”*
…
“Quyền đòi nợ: Có như không?
Cũng theo ông Đức, điều kiện lập doanh nghiệp thì chặt chẽ, nhưng quyền để đi thu nợ lại gần như chẳng có. Cần quy định rõ dịch vụ thu nợ có quyền đề nghị các ngân hàng cung cấp thông tin về tiền gửi và tài sản gửi của con nợ; được đề nghị cá nhân, tố chức và Nhà nước hỗ trợ trong việc đòi nợ, chứ không thể chung chung kiểu “yêu cầu chủ nợ cung cấp thông tin, tài liệu, phương tiện cần thiết liên quan đến khoản nợ””[1]
———————————-
Báo Pháp luật thành phố HCM ngày 19-3-2006:
[1] Hai câu được lấy làm “box” trong bài viết