(TC) –Trao đổi với chúng tôi, Luật sư Trương Thanh Đức cho rằng, nếu như đã đặt bút ký hợp đồng, “bút sa gà chết”, do đó người vay buộc phải có ý thức thực hiện và tuân thủ mọi điều khoản đã ký kết trong hợp đồng. Bởi, nếu chậm trả nợ ngày nào thì mức độ rủi ro sẽ càng lớn và gây bất lợi rất nhiều cho phía người đi vay.
Đặt bút ký vào hợp đồng, nghĩa là người tiêu dùng đã đồng ý với các điều khoản nêu trong hợp đồng vay tín dụng tiêu dùng, nhất là về mức thanh toán, thời gian trả nợ cũng như tỷ lệ bị phạt nếu vi phạm. Tuy nhiên, khi vi phạm và bị phạt, thì không ít người vẫn than phiền về dịch vụ này và cho rằng họ bị lừa. Ý kiến của ông ra sao về trường hợp này?
Ở đây có hai mặt. Một là, mức lãi phạt tương đối cao. Tuy nhiên, bản thân người vay phải xác định rõ mục đích vay để làm gì? Liệu có khả năng trả nợ hay không? Nếu tính toán được nguồn thu để trả nợ thì mới ký hợp đồng vay. Khi đã ký kết hợp đồng đúng trình tự pháp luật quy định, thì phải theo pháp luật mà thực hiện. Nếu cứ nhắm mắt vay, không tính toán, người vay rất dễ rơi vào tình trạng vi phạm hợp đồng và bị phạt. Thậm chí, trả chậm hàng ngày số nợ sẽ tăng gấp ba, gấp năm lần số gốc. Nhẹ thì sẽ là vi phạm hợp đồng, nặng hơn là vi phạm pháp luật. Đã vi phạm thì phải chấp nhận bị phạt theo đúng như những cam kết trong hợp đồng. Đối với trường hợp bị phạt, người vay nên xử lý theo hướng là đề nghị công ty tài chính xem xét, hỗ trợ giảm mức lãi phạt, chứ không nên than phiền hay thắc mắc. Bởi vì, khi đã dám làm thì phải dám chịu.
Trên thị trường hiện nay vẫn còn có trường hợp khách hàng vay tiêu dùng phản ánh rằng: Họ bị phạt nặng khi trả gốc và lãi chậm? Theo Luật sư, hành vi trên có vi phạm hợp đồng và vi phạm pháp luật?
Luật sư Trương Thanh Đức: Đương nhiên theo thỏa thuận trong hợp đồng thì khách hàng đã vi phạm. Thỏa thuận nêu trong hợp đồng cũng như pháp luật quy định, chậm trả người vay sẽ bị phạt chậm thanh toán theo như quy định của Bộ luật Dân sự là không quá 9%; còn quy định của lĩnh vực ngân hàng là không quá 150% lãi suất trong hạn. Tuy nhiên, trên thực tế hầu hết các tổ chức tín dụng đều áp dụng mức 150% chứ không áp dụng mức 100%, 110%, 120%, cho dù các mức trên đều đúng luật. Cho nên, bao giờ trong hợp đồng, các công ty tài chính đều để mức thỏa thuận cao nhất nhằm mục đích buộc khách hàng có trách nhiệm đối với những việc mình đã làm.
Thưa Luật sư, nếu vi phạm hợp đồng, theo quy định khách hàng sẽ bị xử lý ra sao?
Đương nhiên bên vi phạm hợp đồng sẽ không được pháp luật bảo vệ. Người vay cũng vậy, khi đã đặt bút ký, nghĩa là đã đồng ý với mọi điều khoản nêu trong hợp đồng. Cho nên, cứ chiểu theo hợp đồng mà thực hiện, khách hàng phải trả đúng hạn, chậm một ngày cũng là vi phạm; nếu không chấp hành các mức phạt thì mức độ vi phạm sẽ bị xác định ở mức nghiêm trọng. Và khi đã không tự nguyện thì buộc phải ra tòa để giải quyết và khi đã thành án thì sẽ phải cưỡng chế và bắt buộc. Theo đó, không những chỉ tài sản bảo đảm mà tất cả các nguồn thu khác, tài sản khác cũng bị xử lý. Nếu trốn tránh bản án thì sẽ mắc tội trốn tránh, không chấp hành bản án và vi phạm pháp luật.
Để hài hòa cả hai, Luật sư có lời khuyên nào dành cho các công ty tài chính và người vay tiêu dùng?
Vấn đề quan trọng ở đây là, không giống như kiểu giao dịch người nhà, người quen cho vay… nếu người vay tài chính tiêu dùng mà không xác định được nguồn trả nợ, đương nhiên khó khăn và rủi ro sẽ chồng chất. Càng chậm trả nợ thì sẽ càng nguy hiểm, càng bất lợi và rủi ro tăng cao hơn. Chính vì vậy, nếu đã đặt bút ký hợp đồng, đã thỏa thuận giấy trắng mực đen thì người vay phải có ý thức tôn trọng và thực hiện mọi điều khoản ký kết trong hợp đồng.
PV.
——-
Tài chính (Thị trường Tài chính) 18-9-2015
(847/847)