907. “Chốt cứng” trần lãi suất: Rằng hay thì thật là hay…

(ANTT) – “Không có một cơ sở khoa học nào để nói trần lãi suất ở mức 20%/năm là hợp lý. Tại vì lãi suất là giá cho tiền vay nhưng đồng thời nó cũng là cái giá cho rủi ro của người cho vay”.

 

 

Từ 1/1/2016, trần lãi suất sẽ được “chốt cứng” ở 20%/năm

Sáng 24/11, Quốc hội chính thức thông qua Bộ luật Dân sự (sửa đổi), với nhiều quy định được điều chỉnh mới. Đáng chú ý trong đó là các điều khoản liên quan đến vấn đề “lãi suất”.

Theo đó, khoản 1 điều 468 được chỉnh lý: “Trường hợp các bên có thỏa thuận về lãi suất thìlãi suất theo thỏa thuận không được vượt quá 20%/năm của khoản tiền vay, trừ trường hợp luật khác có liên quan có quy định khác. Căn cứ tình hình thực tế và theo đề xuất của Chính phủ, Ủy ban Thường vụ Quốc hội quyết định điều chỉnh mức lãi suất nói trên và báo cáo Quốc hội tại kỳ họp gần nhất”.

Trước đó, theo luật cũ (hiện vẫn còn hiệu lực): Lãi suất vay do các bên thỏa thuận nhưng không được vượt quá 150% của lãi suất cơ bản do Ngân hàng Nhà nước công bố đối với loại cho vay tương ứng.

Đồng thời, vì quy định tại khoản 1 điều 468 đã không sử dụng lãi suất cơ bản làm lãi suất tham chiếu, nên Ủy ban Thường vụ Quốc hội đề nghị Quốc hội cho chỉnh lý lại quy định tại khoản 2 điều này về mức lãi suất ấn định trong hợp đồng vay có lãi nhưng các bên không có thỏa thuận rõ về lãi suất dẫn đến tranh chấp.

Cụ thể: “Trường hợp các bên có thoả thuận về việc trả lãi, nhưng không xác định rõ lãi suất và có tranh chấp về lãi suất thì lãi suất được xác định bằng 50% mức lãi suất giới hạn quy định tại khoản 1 điều này tại thời điểm trả nợ”.

Tóm lại, với những đổi mới đó, Bộ luật sửa đổi đã đem lại hai “đột phá”: loại bỏ ràng buộc của yếu tố tham chiếu – “lãi suất cơ bản” (1); và “chốt cứng” trần lãi suất ở mức 20%/năm.

Hay và dở…

Đánh giá về quyết định bỏ yếu tố tham chiếu “lãi suất cơ bản”, cả giới luật lẫn giới ngân hàng đề tỏ ý hoan nghênh.

“Đến lúc này, kỳ thực chẳng ai còn sử dụng nó nữa mà cứ để trên giấy trắng mực đen. Bỏ đi là một quyết định hợp lý”, chuyên gia kinh tế Nguyễn Trí Hiếu, người có gần 30 năm hoạt động trong lĩnh vực tài chính ngân hàng cả trong và ngoài nước, bày tỏ.

Luật sư Trương Thanh Đức, Giám đốc Công ty Luật ANVI

Luật sư Trương Thanh Đức, Giám đốc Công ty Luật ANVI , Chủ nhiệm CLB Pháp chế ngân hàng (Hiệp hội Ngân hàng), người thậm chí đã kêu gọi “bỏ” từ lần sửa đổi 2005, cũng hồ hởi đồng tình: “Phải nói rằng đó là một quyết định tuyệt vời. Rất hay, rất đúng đắn và hợp lý!”.

“Kể cả việc cho phép Ủy ban Thường vụ Quốc hội căn cứ tình hình thực tế và theo đề xuất của Chính phủ điều chỉnh khi biến động cũng là một bổ sung rất phù hợp và thiết thực”, ông Đức nhận xét.

Tuy nhiên, về quy định “chốt cứng” trần lãi suất ở con số 20%/năm, trao đổi với ANTT.VN, vị luật sư dày dặn kinh nghiệm trong lĩnh vực pháp chế ngân hàng này lại không giấu nổi vẻ thất vọng. “Ấn định trần ở 20%/năm là cực kỳ dở, cực kỳ bất hợp lý và phi thị trường”, ông nói.

Tương tự LS. Đức, TS. Nguyễn Trí Hiếu cũng không tán thành quan điểm trần lãi suất của các nhà lập pháp. “Nó không hợp lý vì đã đi ngược lại nguyên tắc thị trường. Lãi suất là giá của tiền vay mà trong một nền kinh tế thị trường thì điều đó phải được thương lượng, đàm phán, thỏa thuận trên tinh thần tự nguyện giữa người đi vay và người cho vay”.

Thiếu cơ sở khoa học

Ông Hiếu đặt câu hỏi: Việc ấn định trần lãi suất đã được xác định trên cơ sở nào? Tại sao là 20% mà không phải là 10%, 15%, 25%, 30%,…(?!).

“Không có một cơ sở khoa học nào để nói trần lãi suất ở mức 20%/năm là hợp lý. Tại vì lãi suất là giá cho tiền vay nhưng đồng thời nó cũng là cái giá cho rủi ro của người cho vay. Cho vay rủi ro cao thì lãi suất cao, rủi ro thấp thì lãi suất thấp”, vị chuyên gia nhiều năm “lăn lộn” tại Phố Wall và các trung tâm tài chính hàng đầu thế giới tự trả lời cho câu hỏi của mình. Ông viện dẫn rằng trên thế giới, ngay cả những nước tiên tiến, lãi suất cho vay tiêu dùng nhiều khi lên đến 30%, thậm chí hơn nhưng cũng vẫn là hợp lý, và công luận của người ta cũng hoàn toàn chấp nhận.

Chuyên gia kinh tế, TS. Nguyễn Trí Hiếu

  1. Hiếu chứng minh luận điểm của mình bằng một bài toán kinh tế đơn giản liên quan đến tỷ lệ lãi cận biên – NIM (phản ánh biên độ lợi nhuận giữa chênh lệch lãi suất đầu vào – đầu ra): NIM trung bình tại các nhà băng hiện đang ở khoảng 3%, có nghĩa rằng phải cần tới lợi nhuận của 33 (100:3) khoản vay mới đủ bù đắp được 01 khoản vay bị mất vốn. Nhưng với những khoản cho vay có rủi ro cao thì ngân hàng phải cần NIM cao hơn, 10% chẳng hạn, khi đó ngân hàng chỉ cần 10 khoản cho vay như thế là đủ để bù đắp cho 1 khoản vay mất vốn rồi. Lãi suất phải căn cứ vào mức độ rủi ro mà bên cho vay phải gánh chịu, rủi ro mất vốn lớn thì lãi suất cho vay có lên đến 50%/năm, 70%/năm… vẫn là hợp lý.

“Nếu đã là kinh tế thị trường thì không nên quy định trần lãi suất. Hãy để các thành phần kinh tế tự thỏa thuận với nhau trên cơ sở tự nguyện, phù hợp và tuân thủ pháp luật”, ông Hiếu khuyến nghị.

Cái “đuôi” để dành…

Còn với luật sư Trương Thanh Đức, không chỉ là giới hạn 20%/năm, quy định “Trường hợp các bên có thỏa thuận về lãi suất thì lãi suất theo thỏa thuận không được vượt quá 20%/năm của khoản tiền vay, trừ trường hợp luật khác có liên quan có quy định khác” cũng khiến ông bất phục với “cái đuôi” trừ trường hợp luật khác có liên quan có quy định khác.

“Cái “đuôi” đó là để dành cho ngân hàng đấy. Tức là theo Luật các TCTD thì lãi suất do các bên tự thỏa thuận theo quy định của pháp luật. Và trên thực tế thì bao lâu nay, các ngân hàng và công ty tài chính vẫn cho vay tiêu dùng với lãi suất lên đến 50% hay 70%/năm mà chẳng ai xử lý. Trần lãi suất mặc nhiên “bất hoạt” với các TCTD”, ông Đức nhìn nhận và cho rằng đó là một điểm thiếu thống nhất và bất công bằng của luật.

“Có một chuyện mà trước đó tôi đã ý kiến rất nhiều, đó là phải bỏ trần lãi suất. Và nếu không bỏ được thì phải quy một mức trần lãi suất chung cho tất cả, kể cả ngân hàng cũng áp dụng theo nó. Không lý gì mà ngân hàng và công ty tài chính – các tổ chức cho vay chuyên nghiệp – lại có thể thỏa thuận lãi suất thoải mái, trong khi bên ngoài, rủi ro cao hơn nhiều, nguy cơ mất vốn lớn hơn nhiều lại bị khống chế ở 20%/năm”, luật sư Trương Thanh Đức phân tích.

Ninh Giang

————————————————————————–

A n ninh Tiền tệ (Tài chính – Ngân hàng) 27-11-2015:

http://antt.vn/chot-cung-tran-lai-suat-rang-hay-thi-that-la-hay-0114580.html

(433/1.387)

Bài viết 

312. Khát vọng hùng cường: Thể chế là chìa khoá...

Khát vọng hùng cường: Thể chế là chìa khoá mở ra Kỷ nguyên mới. (BĐS) - Chúng ta đang ở trong những thời khắc lịch sử rất quan trọng của đất nước. Sau mấy chục năm đổi mới và cải cách, chúng ta lại bắt đầu bước vào kỷ nguyên mới bằng việc thay đổi mạnh mẽ, đặc biệt là cải cách thế chế.Lời tòa soạn:Cải cách thể chế và tôn trọng thị trường được xem là hai yếu tố then chốt, mở ra con đường phát triển bền vững cho mỗi quốc gia. Bài học từ những nền kinh tế thành công trên thế giới đã cho thấy, một môi trường kinh doanh minh bạch, công bằng, cùng với sự tôn trọng các quy luật của thị trường, sẽ tạo động lực mạnh mẽ cho sự sáng tạo và tăng trưởng.Vậy, thực trạng cải cách thể chế và sự vận hành của thị trường tại Việt Nam hiện nay ra sao? Những giải pháp nào cần được triển khai để khai phá tiềm năng phát triển của đất nước? Reatimes xin trân trọng giới thiệu chùm bài viết: Khát vọng hùng cường: Cải cách thể chế và tôn trọng thị trường là chìa khóa phát triển của Luật sư Trương Thanh Đức, Giám đốc Công ty Luật ANVI, Trọng tài viên VIAC, một chuyên gia có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực pháp lý và kinh tế, về câu chuyện này. Sau khoảng thời gian dài đổi mới, bứt phá, chúng ta lại đang bị chậm chân và tụt hậu. Rất may là hiện chúng ta có rất nhiều cơ hội và lợi thế, trong đó có ba lợi thế dành cho tất cả mọi người, không loại trừ một ai. Đó là kinh doanh, tiêu dùng và hội nhập. Tôi cho rằng, thế giới nếu có, cùng lắm cũng chỉ một hay hai chứ không có được đồng thời ba lợi thế như chúng ta.Thứ nhất, doanh nhân và người dân đất nước ta chấp nhận rủi ro rất cao. Họ sẵn sàng đầu tư, sẵn sàng kinh doanh rất mạnh mẽ, kể cả trong nhiều lĩnh vực mạo hiểm.Thứ hai, doanh nghiệp và người dân chấp nhận hội nhập rất mạnh mẽ với hàng loạt các hiệp định, hiệp ước chúng ta tham gia và trên thực tế đã được biến thành hành động và cho kết quả rõ nét. Chúng ta sẵn sàng tham gia chuỗi cung ứng tiêu thụ toàn cầu. Chúng ta đã bắt nhanh và tận dụng được lợi thế của công nghệ, của trí tuệ nhân tạo, của những thành quả đổi mới. Ở nhiều nước khác, người ta phát triển, tăng tốc, đổi mới trong những giai đoạn chưa có những lợi thế này.Thứ ba, người tiêu dùng Việt Nam chi tiêu rất mạnh tay. Có thể nói, chúng ta chưa giầu nhưng rất "chịu chơi" và chịu chi, tức khả năng tiêu thụ rất mạnh hàng hóa, dịch vụ từ bình dân cho đến cao cấp.Thị trường 100 triệu dân chấp nhận rủi ro lớn, chấp nhận hội nhập cao và chấp nhận tiêu thụ mạnh là thị trường quá hấp dẫn và có rất nhiều cơ hội phát triển.Đấy là những cơ sở để chúng ta bứt phá trong sản xuất, kinh doanh và cạnh tranh toàn cầu. Nhưng đẩy mạnh sản xuất, phát triển thương mại, dịch vụ hay gia tăng tiêu thụ thì cũng đều phụ thuộc rất nhiều vào thể chế.Cải cách thể chế - yếu tố then chốt để thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Ảnh: Chinhphu.vn.Chúng ta đã từng tiến rất nhanh, rất mạnh, rất tốt, như một giấc mơ và hơn cả giấc mơ mà thế giới cũng phải ghi nhận. Nhưng đó mới chỉ là so sánh với chính chúng ta, với mặt bằng khởi đầu rất thấp. Đã chấp nhận nền kinh tế thị trường và hội nhập sâu, rộng toàn cầu mà chỉ so với chính mình thì không mấy ý nghĩa, thậm chí là vô nghĩa, là ru ngủ, là trì trệ, tụt hậu. Nếu như sắp tới không vượt qua chính mình thì chúng ta cũng vẫn cứ đi lên, vẫn cứ tiến bộ, vẫn cứ tăng trưởng vì là xu thế tất yếu. Tuy nhiên, tiến lên kiểu nhờ nước nổi, bèo nổi thì không khác nào kiểu tư tưởng lội nước đi sau, bình chân như vại, được chăng hay chớ, theo đóm ăn tàn và sẽ chỉ quanh quẩn ở cuối, đi sau thiên hạ.Thách thức của chúng ta là buộc phải chạy đua với các nước trong lúc họ cũng rất nhanh, rất cởi mở, rất tạo điều kiện phát triển. Do đó, muốn bước vào kỷ nguyên mới thành công thì đừng ngủ mê trên thành tích.Chúng ta đã từng rất khốn khổ, nghèo đói vì chính sách phát triển không phù hợp quy luật thị trường, khiến kinh tế bị kìm hãm, lạc hậu. Nhưng chúng ra đã kịp nhận ra để thay đổi và phát triển với chính sách đúng đắn, rộng mở. Công cuộc đổi mới, cải cách đã được mở ra với những chính sách mạnh dạn phá rào để tháo gỡ điểm nghẽn dòng chảy lưu thông của hàng hoá nói chung và lương thực nói riêng trong cơ chế ngăn sông, cấm chợ, bóp nghẹt thị trường lúc đó.Đáng tiếc là những năm gần đây, nền kinh tế lại đang đối mặt trở lại với nguy cơ bị thắt chặt, trói buộc. Nhiều việc lớn, việc khó không được tháo gỡ, tạo điều kiện, mà chỉ muốn ngăn chặn, cấm đoán, có lẽ là do sợ chịu trách nhiệm và để "giữ an toàn". Những cái thông thường nhất, đơn giản nhất, dễ nhất thì nhiều khi cũng gây khó dễ, vòi vĩnh. Tiếp xúc với doanh nghiệp, người dân qua những câu chuyện hằng ngày mới thấy rằng, để đứng vững và phát triển, doanh nghiệp phải trả giá bằng muôn vàn bức xúc, chi phí không chính thức và những điều đáng buồn.Sau một thời gian xoá bỏ "giấy phép con", lại nảy sinh điều rất lo ngại vì nó bị biến thành "giấy phép cha" và "giấy phép vô hình". Với con số ước tính lên đến 16.000 điều kiện kinh doanh tại thời điểm này thì môi trường kinh doanh đã xấu đi quá nhanh, trắc trở khó ngờ. Đó là một vạn sáu nghìn sợi dây trói buộc doanh nghiệp, níu kéo doanh nhân, kìm hãm thị trường. Rất nhiều tiền bạc, công sức, nguồn lực xã hội bị hao hụt, tiêu tán, thui chột khi hoạt động giao thương rơi vào vô số sợi dây pháp lý hay phải vượt qua từng đó cái cửa lớn, nhỏ với những ổ khóa học búa.Doanh nghiệp muốn được thật sự tự do kinh doanh theo đúng tinh thần của Hiến pháp, muốn được giải thoát khỏi những thứ trói buộc vô lý để chớp lấy cơ hội, tả xung hữu đột, tự tin chiến đấu và chiến thắng trên thương trường. Nhưng nểu chỉ tháo gỡ bằng kiểu "cò kè bớt một thêm hai" điều kiện kinh doanh, thì chúng sẽ vẫn cứ luẩn quẩn trong mê hồn trận của điều kiện pháp lý, sẽ không thể thành công khi bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc. Thật vô cùng thấm thía và vui mừng trước nhận định rất chuẩn xác của Tổng Bí thư Tô Lâm: Thể chế là điểm nghẽn của điểm nghẽn. Vì vậy, cải cách thể chế chính là chìa khoá mở ra kỷ nguyên mới và bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc. Bài 2: Giảm thiểu can thiệp vào thị trường là tăng cường cơ hội Kính mời quý độc giả đón đọc! -----------------Bất động sản (Chính sách & Cuộc sống) 28-02-2025:https://reatimes.vn/khat-vong-hung-cuong-the-che-la-chia-khoa-mo-ra-ky-nguyen-moi-202250227184302946.htm?(1.219/1.339).

Bình luận 

439. Bình luận về việc Đổi mới tư duy xây dựng pháp...

Bình luận về việc Đổi mới tư duy xây dựng pháp luật để thúc đẩy...

Phỏng vấn 

4.444. Hàng loạt vụ lừa đảo đầu tư tiền ảo...

Hàng loạt vụ lừa đảo đầu tư tiền ảo mất tiền thật. (VTV1) -...

Trích dẫn 

4.001. Mất tiền, hủy tour vì bị cấm xuất cảnh.

Mất tiền, hủy tour vì bị cấm xuất cảnh. (GT) - Rất nhiều du khách ra...

Tám luật 

334. ANVI xì luật hay Lạm bàn tám luật.

(ANVI) - “Lạm bàn tám luật” hay còn gọi là “ANVI xì luật”Chuyên...

Số lượt truy cập: 240,838